Viết cho những ngày sắp xa Pêzu

Hai mươi năm nữa... Chỉ còn tuần nữa là lên đường về Việt Nam rồi. Bắt đầu thấy nao nao rồi đấy. Thế mà chưa xếp đồ. Cái con em Mẹt nhắn tin, hỏi anh đã xếp chưa. – “Chưa nhé, mi qua đây mà xếp cho anh”. Nói vậy, chứ chắc cũng phải coi cái nào mang được, cái nào gửi qua Tây Ban Nha trước, cái nào bỏ lại, cái nào biếu tặng thì tính toán dần, chứ sắp lên đường rồi. Carolina , con bé thư ký của cha Giám tỉnh, là người đồng hành với mình từ ngày mình đặt chân lên Pêru đến hôm nay. Nhiều lúc, nó lôi mình đi như chó mẹ tha chó con. Đi từ sáng sớm, đến 11h khuya, đi khắp nơi, tu viện, bảo tằng, bệnh viện, đại sứ quán, trường trạm, trung tâm mua sắm... Hôm nay, nó gửi anh một đường link. Mở ra xem suýt khóc mọi người ạ. Nó chụp lại tất cả mọi khoảnh khắc trong vòng 3 năm, kể từ khi anh bước chân lên Peru., những khoảnh khắc quan trọng, những khoảnh khắc ngố ngố, những khoảnh khắc điên điên khùng khùng... Cám ơn nó lắm luôn. Nếu mà blog cho upload video, anh s...