Viết cho con mắm nhà bố Thu mẹ Diện

Mắm Ngan Ps: Mọi người khoan nghĩ là món gì đấy, tên con mắm nhà anh đấy!! Cọc cọc... cạch cạch... Đang ngồi viết bài tiểu luận. Bài thì khó như quỷ. Đầu óc thì quay cuồng như đĩa hát. Mệt như con chền chệt! Tự nhiên con em nó nhắn tin, nó báo: “Anh thương yêu, em thi được hai môn rồi. Em làm cũng được lắm. Còn hai môn nữa. Hôm nay thi…”. Anh vội vàng nhắn tin chúc nó thi tốt, bình tĩnh, trước giờ làm bài cầu nguyện, xin Chúa soi sáng, xin thánh Phêrô cầu chuyển cho… Biết nó sắp đi, nên nói ngắn vậy thôi... Chắc nó đang đi thi rồi. Anh thì tự nhiên nhớ nó. Nay anh đã 36. Nó mới 18. Nhớ cái lần mẹ Diện đẻ nó, là không ưng lắm. Kiểu như thấy đông em, ăn gì cũng phải chia, không được ăn một mình. Hehe. Tại Chúa ban cho anh ơn ăn nhiều và ăn giỏi. Mấy ông cha Tây bên này, cứ mỗi lần chuyển đồ ăn qua chỗ anh, cứ bảo: « Chuyển cho thằng José đẹp zai, thì khỏi cần hỏi nó! Cái gì nó cũng ăn» . Cũng cái tội thèm ăn, ăn quá nhiều, mới hôm rồi bị nóng phồng mỏ, không ăn được, sắp chết đó...