Quyên

Quyên - Yến, em có tin gì về Quyên không? Thầy nhờ người hỏi thăm và giúp đỡ mà không liên lạc được. - Quyên mất lâu rồi mà thầy! Cô bé hiền. Em có mái tóc dài lắm. Em hay cười. Mình vẫn nhớ y nguyên hình ảnh nhẹ nhàng, dễ thương ấy. Quyên là cô học trò chẳng bao giờ mình quên được. Muốn quên cũng không nổi Mình mang nợ em quá nhiều. Nợ em một lời xin lỗi. Nợ em một cuộc gặp mặt. Nợ em một lời khấn hứa. Nợ em... Khi nào về Việt Nam, sẽ qua nhà em, gặp em, thăm em, sẽ nói với em rằng lần đó thầy về trúng dịp mưa bão, nên thầy không qua thăm em được. Vậy mà... .... - Em chào thầy. Thầy khỏe không? - Chào em. Nhưng em là ai vậy? Lâu quá, thầy không nhớ. - Dạ, em là Quyên ạ. Từ lần ấy, lúc nào em cũng nhớ về thầy, muốn hỏi thăm thầy, mà em sợ... .... Sợ. Thầy cũng sợ lắm. Thầy đã cố quên. Gắng trốn. Muốn tránh nhắc đến chuyện ấy. Thầy vẫn theo dõi em. Hạnh phúc vì em là cô gái ngoan, hiền và vui tươi, xinh đẹp. Em ước mơ làm y tá, vì em thương người. Em nói vậy....