Chỉ còn mấy ngày nữa là Tết rồi
Những câu chuyện nhặt góp
Tự nhiên, sáng nay, lễ xong, có một ý tưởng hay lắm xuất hiện trong đầu. Định viết liền, viết ngay, viết gọn, viết xong đăng bơ-log, kiểu gì cũng được triệu likes. Xong, mãi miết, nói chuyện với cái bà chị già nọ, xong quên bà cố cái ý tưởng. Nói cho lắm vô, xong quên mất ý tưởng hay.
Xong giờ muốn viết, không biết viết chi. Haiz. Được Chúa thương yêu, ban
cho cái não cá, “cabeza de un pez”. Thành ngữ tiếng Tây Ban Nha đó. Nên, nói
xong quên ngay. Có hôm bực mình với ông thầy cùng nhà. Hai thằng ứ thèm nói
chuyện với nhau. Sáng ra, nó xin lỗi, mà không biết nó xin lỗi cái quái gì.
Hehe.
Đang nói chuyện não cá, vì cái ơn mau quên. Thôi thì viết đại mấy cái linh
tinh góp nhặt của một tuần qua nhá. Ừ thì viết.
1. Một hôm nọ, lễ xong. Có cậu bé người Venezuela chạy lại, mếu máo:
- Padrecito, tối qua, con bị trộm. Nó lấy hết tiền, điện thoại, quần áo,
giày dép của con rồi. Padrecito, nhìn này, cái tên trộm tốt bụng, nó chỉ để lại
cho con hai đôi vớ.
Vừa nói, nó rút trong túi quần ra hai đôi vớ đen nghịt hơn cả trời sa mưa
giông.
- Nếu đúng như ông nói, đợi tui tí. Tui cho mấy cái áo mà mặc tạm.
Rồi thì dép, quần đùi, áo thun, áo sơ mi, người ta mới tặng hôm sinh nhật,
còn chưa kịp mặc. Lại thêm mấy cái bánh. Một ít tiền. Gom hết cho nó, bỏ trong
cái túi đẹp đẹp. Thương quá mà. Rồi ngày mai, nó quay lại, với một thằng bạn,
cũng câu chuyện cũ, câu chuyện của cậu bạn nó, có phần phức tạp hơn. Chợt nghĩ:
“Thế là anh đã bị lừa rồi.” Bị lừa, nhưng thôi kệ. Cốt là mình thấy niềm vui
khi cho đi. Có ai giàu sang, sung sướng, đi ăn xin, đi lừa, để xin cái bánh
đâu!
2. Có hai anh em nọ. Lễ xong, xin được gặp mình.
- Xin padrecito cầu nguyện cho mẹ con. Mẹ con đang nằm viện.
- Mẹ bì gì?
- Covid ạ.
Nói xong, nước mắt nó chảy giàn dụa. Không đành, đưa tay vỗ vỗ, an ủi nó.
- Hai đứa cầu nguyện cho mẹ. Rồi tui cũng sẽ cầu nguyện nữa. Ngày mai, đến
dự lễ, ta cùng cầu nguyện cho mẹ của hai em nhé.
Ngày nào cũng vậy, cứ 7 giờ sáng là hai đứa đến dự lễ cầu nguyện. Rồi hai
hôm, không thấy chúng đến. Ngày sau đó, thấy chúng lại đến dự lễ, nghĩ mừng trong bụng, chắc mẹ chúng khỏe rồi đây.
- Mẹ em sao rồi?
- Mẹ con mất hôm qua rồi padrecito...
- Giá như không có Covid, tui sẽ ôm em một cái. Chia buồn với hai đứa. Tin
tưởng và cầu nguyện cho mẹ em...
- Cám ơn padrecito.
Hai đứa lủi thủi ra về. Nhìn mà thương!
Hôm nay, hai đứa mang theo một cái hũ đựng tro cốt mẹ đến dự lễ. Thằng anh
ôm mẹ trong lòng. Con em đã thôi khóc. Một hình ảnh vô cùng cảm động. Sau lễ,
xin padrecito chúc lành cho tro cốt của mẹ.
- Hai đứa này, thứ 3 này, mang mẹ đến đây, cả hình mẹ nữa. Chúng ta sẽ dâng
lễ cầu nguyện cho mẹ.
- Cám ơn padrecito.
Bạn đọc bờ-log của anh ơi, sáng 9h thứ Ba bên này, tức là 9h giờ tối bên nớ,
cầu nguyện cho linh hồn của mẹ hai em này nhé. Điều anh thấy quý nơi hai em
này, đó là lòng tin. Khi biết tin mẹ bị bệnh, và sau khi nhận tin mẹ mất. Vẫn cứ
bám lấy Chúa, cầu nguyện và cầu nguyện.
Ps: Mọi người an tâm, cứ mỗi lần tiếp xúc giáo dân xong, là phun cồn như xuỵt
nước hoa, nước bông vậy đó. Chỉ sợ, sau này hết dịch, trở nên nghiện hương cồn thôi.
3. À, giờ anh kể câu chuyện về cậu thanh niên 28 tuổi, bây giờ đang xin trở lại Giáo hội. Cũng sau giờ lễ,
- Padrecito, con muốn nói chuyện ạ.
- Chuyện gì vậy cậu bé?
- Dạ, con rửa tội lúc 2 tuổi. Nhưng đến bây giờ, con vẫn chưa xưng tội, rước
lễ, và con khao khát được lãnh các Bí tích.
- Được rồi. Tui sẽ hỏi cha xứ, và sẽ coi sẽ làm như thế nào để giúp em. Nhưng trước mắt, em cứ tham dự thánh
lễ, cầu nguyện cho quen với Thánh lễ. Có bất kì câu hỏi, thắc mắc nào, em hỏi
tui nhé.
-Dạ, cám ơn padrecito.
Rồi, cứ sáng 7h, là thấy cậu bé ấy, chạy như chim sáo đến nhà thờ. Chạy như
sợ trễ một phần nào đó của thánh lễ. Sau thánh lễ, em hỏi tại sao cái này, tại
sao cái kia. Tại sao hôm nay padrecito mặc áo đỏ. Tại sao có người Rước lễ quỳ,
có người rước lễ đứng...
Nhìn em, thấy được sự khao khát. Hôm nay, em đã bắt đầu buổi học đầu tiên.
Mong cho em sớm được đón Chúa, rước Chúa vào lòng. Thánh Augustino biết Chúa
khi ngài nhiều tuổi hơn em. Và ngài trở thành một vị thánh. Ngài có một câu nói
vô cùng xúc động: “Ngài đã tạo dựng chúng con cho Ngài, lạy Chúa, và Tâm hồn
chúng con thao thức, cho đến khi được gặp Ngài”. Chúa sẽ làm những điều kì diệu
nơi em. Anh tin điều đó!
4. Còn bà giáo dân kia, thấy padrecito đẹp trai, dễ thương, nên cứ đi lễ,
là mang theo chocolate, bánh này nọ để cho anh tẩm bổ, để anh lung linh, tỏa
sáng và trẻ đẹp mãi. Lễ xong, là đi theo vào phòng áo.
- Padrecito ơi, đây có mấy cái bánh cho cha nè. Padrecito, không phải lo.
Tui khử trùng kĩ lắm rồi. Con rút con riếc nào sót lại, tui ngắt cổ hết rồi
nhé. Padrecito an tâm nheng!
- Dạ, con cám ơn bà nhá. Bà dễ thương quá!
Bà vừa đi khuất cái bóng:
- Hêy, Jorge, mang về cho con gái nè. Bà ấy nói khử trùng rồi đó.
Cứ vậy. Nguồn vui. Nguồn động lực của anh đó.
Thôi, hôm nay viết vậy thôi. Chưa đến giờ ăn trưa. Nhưng bắt đầu thầy dài rồi.
Để dành cho lần sau nhá. Nhớ bấm nút subscribe, chia sẻ, likes lọt này nọ nhá, để
anh mau mau thành hotface, hot blogger nhá.
Trujillo, nghe nói còn 6 ngày nữa là tết rồi.
07/02/2021
Đọc ở đây xong nhưng ko thấy nút like nút subsrice mô cả nạk😄😄😊
ReplyDeleteĐọc cười chết i tê anh nạ. Viết hay ý nghĩa nhá hihi. Chúc anh luôn sống thánh thiện nhá hé.
ReplyDelete