Anh viết cho ngày anh hạnh phúc...
Viết cho 5 năm Rất sáng nay , đang giờ café, có ông giáo dân vào gặp một cha nọ để trao đổi việc lễ Mân Côi. Thôi thì các cha đang bần bận thì anh đón tiếp, uống nước và trò chuyện về tuổi tác, công việc, con cái, gia đình... Cố gắng tạo cho ông cảm giác thoải mái nhất khi bước chân vào nhà Dòng. Ông cứ một thầy hai thầy, lại ba thầy. Anh cũng là cha được 5 năm rồi mà cứ bị người ta nhầm miết! Thôi thì kệ! Lấy lời biện minh “ Anh nhìn còn trẻ lắm!” để làm động lực cho niềm vui! Hôm nay , anh tròn 5 năm linh mục... Theo thói quen hằng năm, anh muốn viết cho hằng năm. 5 năm, những chuyện thầy hay cha, với anh không là vấn đề. Có những chuyện vui buồn còn vấn đề hơn! Có những chuyện sứ vụ, học hành... còn vấn đề hơn! Có những chuyện thành công hay thất bại hay, những trồi trụt trong sứ vụ và ơn gọi còn vấn đề hơn!... Mà cũng may là anh không mấy bận tâm “cha” hay “thầy”, miễn là người ta vẫn còn nhận ra anh là người tu hành... Nhớ lại 5 năm. Anh nhớ cái gì? Anh nhớ buổi chiều Chúa ...