José - chàng Chinito hát hay nhất hành tinh!
Peru đã qua tháng Bảy rồi ấy nhỉ!!
![]() |
Dạo này, anh đang
mắc bệnh lười. Lười ăn. Lười ngủ. Lười nói chuyện. Lười viết. Bờ-lóc của anh đã lên meo lên mốc.
Các fans nhắn tin hỏi này nọ, sao có chuyện gì, mà không có bài mới! Nhân đây, anh trả lười, vì anh ham đi. Anh
đi bộ ngày 1 tiếng, anh đi chợ, anh đi thăm
người này, anh đi thăm người kia. Rồi, mới đây đi chơi ở tận núi rừng, có sông,
có suối, có núi, có đồi, có nước nóng, có
cỏ có cây. Hữu tĩnh lắm bà con ạ. Anh tính mần vài bài để đăng phây-búc và bờ-lóc,
kiếm vài cái likes và vài comment, mà thú thực anh lười. Rất lười, mọi người ạ!
Nghe thiên hạ đồn
là nếu không chịu tương tác, thì bờ-lóc khóa
bài, nên hôm nay chịu khó viết. Mà nghĩ nát cả cái đầu, mà không được cái đề tài
nào hay ho cho mà viết. Đùng cái, có ngay ý tưởng viết bài. Hehe. Bà con
chịu khó đọc nhé, cam đoan hay! Không hay, đọc thêm lần nữa, chắc sẽ hay. Mỗi lần
đọc, anh được tăng một lượt view!
Số là, sáng nay đang
say sưa hát "Santo, Santo, Santo...", con mẹ muỗi nó chui tọt trong
họng. Chỉ sợ nó trèo lên mũi, nó ngoáy cho vài cái là hắt hơi, hắt gió gì đó. Rồi
giáo dân đang dự lễ nghĩ rằng thì là anh bị bé Vy yểm bùa, quấy phá. Rồi đâm ra lo lắng! Nên anh chạy vào phòng áo, lôi
nó ra, bẻ hết chân tay, ngắt hết cánh, rồi cho nó sống không bằng chết.
Thấy anh nhanh chân
đi vào phòng thánh, không nói năng gì, ông thầy giúp lễ sợ tím tái. Tại ổng sợ anh bị trúng
cái gì đó, rồi mần một phát ềnh ềnh ra đó, thì không biết xử lý sao. Vì gần đây,
anh đã mần cho ổng một phen hết cả linh hồn!
Sau lễ, phân bua cho
mấy bà giáo dân yêu mến:
-Mấy bà ơi, con không
có trăng sao gì hết. Tại con mẹ muỗi nó chui vào họng con, không cho con hát ấy
mà!
- Padrecito cứ đùa!
- Con nói thật đấy!
Đùa là đùa thế nào!
- Buồn cười quá, padrecito
(cha trẻ dễ thương nhất hành tinh)!
Rồi thì đang ăn sáng,
phàn nàn với ông cha xứ:
- - Cha xứ
đẹp zai nhất quả đất ơi, nhà thờ ta nay nhiều muỗi quá. Em đang hát, nó bay cả vô
mồm đây này!
Ông cười không nhặt
được mỏ:
- - Mẹ, tao
bảo rồi. Mày đừng có hát... Đến cả con muỗi,
nó còn khó chịu, nó bay vào mồm, cho mày im cái mỏ lại! Cho chừa!
Thú thực lời ông nói
như từng nhát dao chích, đâm, thọt vào tim anh. Anh đau lắm! Đau hơn cả bị chích vào mông hôm kia!
Ngày xưa, hồi anh
là Thỉnh sinh ấy. Sau cả gần 2 năm, mới đến lượt hát đáp ca trong Thánh lễ. Luyện thanh, tập nốt cả tuần. Con em Bẹp, bên dòng Phaolô, còn gọi điện
huấn luyện cho đàng hoàng. Hát cũng ngon cơm rồi. Ấy vậy mà, hát lần ấy xong, chẳng
bao giờ, mấy bạn ca trưởng nhờ hát nữa. Rồi những dịp lễ lớn của Tu viện, không cho anh vào đứng hát, dù chỉ là đẹp đội hình. Cả gần chục năm,
lúc nào cũng được chân giữ xe, và cười đón khách!
Rồi khi anh qua bên này. Chắc không ai biết lai lịch của anh, chắc người ta nghĩ rằng anh hát hay như thiên thần, hay thiên nga gì đó. Và rồi, anh tự tin lập ra một ca đoàn gồm 4-5 bà giáo dân đạo đức. Anh là ca trưởng đàng hoàng, tay phất nhịp đàng hoàng nhé!
Thôi, hôm nay viết vậy thôi! Tháng Bảy bình an nhá mọi người. Nhân tiện, anh post hoa táo lên cho mọi người ngắm nhé.
Trujillo đã là 01/07/2021
Cám ơn cái hình táo Pêru :D
ReplyDeleteDạ. không có gì ạ. Thích thì ông/ bà cứ đao về,lúc nào thích ăn táo, lấy ra ngắm ạ!
DeleteTáo chi mà giống hoa sim ở VN rứa? Đây nỏ phải táo mô mồ. Lại thêm cái tội nói điêu như rứa.
ReplyDeletengười ta nói hoa táo thì tin hoa táo đi, lại thêm cái tội nói người ta nói điêu.
Deletelấy ý tưởng hát hay nhất hành tinh ở mô mà thấy quen như rứa?
ReplyDeletenói rứa để câu view đó bạn ơi. chứ ngày nay, cái tựa mà ko hút hồn, có ai vào câu likes cho!?
Delete