Viết cho tháng cuối năm

Đã là Chúa Nhật IV Mùa Vọng … Một sáng mùa Đông đã lạnh. Chợt nhớ nhà. Chợt muốn gọi cho mẹ Diện, mà đã gọi hôm kia rồi. Gọi nữa, thì mẹ Diện lại bảo thì rằng là con trai sắp ba nhăm rồi còn nhớ mẹ. Tặc lưỡi, không gọi nữa. Không gọi cho mẹ Diện thì nhắn tin cho mẹ Mười rất yêu quý. Với mẹ Mười thì có gì kể nữa đâu. Hai chị em như hai củ khoai bị nướng chung, bị nhốt chung một bì. Đánh nhau suốt. Bao nhiêu sẹo sài. Hai chị em theo nhau từ Vinh, Bình Phước rồi thì Xì Gòn. Hồi còn ở Học viện, cứ hôm nào buồn, alo cho bà, chạy hơn một tiếng đồng hồ xuống Củ Chi. Về đó, bà hỏi: "Cậu thích ăn chi, cậu nấu cho mà ăn". Cậu ni thì có thèm chi mấy chuyện ăn uống đâu. Xuống cái, vật xuống nền nhà ngủ như chết, ngủ đến chiều chiều, bà gọi dậy cho mà về. Vậy đó, nên hai chị em nhắn với nhau vài câu. Bà hỏi, cậu thèm trà sữa không, để chị gửi cho. Anh nói, thèm thì cũng thèm, nhưng phải gửi qua đây mới uống được chớ. Anh hỏi xem, nay bà còn bị ngứa chân không. Nhớ ngày xưa, hồi cò...