Nhớ nội

Nhớ Nội
Hôm nay đi Miền tây, về vùng quê, ăn bờ ở bụi. Nhìn mấy cái rế nhắc nồi, mà nhớ bà nội: "Bà nội con ngày xưa cũng có mấy cái rế bằng tre vậy nè!..."
Ngày xưa, bà hay có cái rế nồi bằng tre. Nồi nào vừa nhắc ra khỏi bếp, còn nóng hổi, bà cho lên rế, mấy thằng cháu chờ sẵn, tranh nhau bê lên bàn cho bà... để lập chiến công!
Ngày bé, anh được đi ở với ông nội. Cả anh Hiếu con bác nữa. Đêm lại, hai anh em phải ngủ với bà cố. Bà thì nhiều rận, hai anh em đẩy nhau nằm phía trong tường. Vậy mà rận nó vẫn mò qua được!
Nhớ bà nội có mái tóc thật dài, từ đỉnh đầu phải gần chạm đất. Mịa, cái thằng bạn nó bày cho chiêu ảo thuật, xin bà một sợi tóc trắng, cột vào tờ giấy để trên mặt đất. Vẫy vẫy tay mấy cái, rồi đưa lên từ từ, tờ giấy cứ thế bay lên. Bọn mấy đứa em họ, anh họ, chị họ... tròn mắt kinh ngạc @_@.
Nhớ bà đi chợ về, ngồi chầu rìa như con chó đói. Bà thấy con cá "chích" nào nướng chín chín, bà cho một con ăn ngon lành. Giờ vẫn còn thèm. Cứ mỗi lần về nhà, coi có con nào chín chín, cướp lấy một con ăn, mẹ Diện quất cho toét đít!
Nhớ bà nội có cây sắn dây, được mấy củ loằng ngoằng như cái rễ, bà cũng để dành cho mình vài sợi. Ăn ngon lành! Bởi zậy, giờ người anh cứ loằng ngoằng như sắn dây !
Nhớ nhất cái vụ bà lừa cho mấy thằng cháu ăn thịt người! Khiếp, bà đi xin "nhau" mẹ đẻ, chiên giòn lên, kêu là thịt lợn. Mấy thằng cháu tranh nhau ăn la liệt. Sau này mới biết bà cho ăn thịt người, Không trách giờ cứ thèm thịt người!!
Ps: Viết về bà thì nhiều lắm. Tháng linh hồn, nhớ bà. Cầu nguyện cho bà !
José (04/11)

Comments

Popular posts from this blog

Viết cho tháng thứ nhất của năm 2025

Viết về người

Anh lại viết cho ngày anh thêm 1 năm