Về bà dì muy querida

Đúng kiểu yêu thương là mãi mãi
Ngày xưa, mười mấy tuổi,bà dì bị bà ngoại bắt vào ở chăm chị em con nhà  mẹ Diện bố Thu. Nghe bả kể lại, bả bế chị em mình đến mòn hông. Rồi thì có miếng nào ngon ngon, bị chúng giành hết, đành phải ăn cơm cháy hoặc khoai trộn! Nghe mà thương yêu mãi mãi!

Ngày xưa xưa, bả là thành viên hội Con Đức Mẹ. Bả bị xơ bắt đi dạy giáo lý. Kiểu như quen bài, hoặc mang cháu ra thực hành huấn giáo, cứ thấy cháu là khảo bài, bắt nhắc lại bài Tin mừng sáng nay nói gì, bla bla... Thằng cháu, mõi lần thấy bả là chuồn đi như con vạc kêu sương!

Hơi xưa xíu, hồi bả đi tu rồi. Cứ tết về là đi thăm mấy người phong cùi ngoài trại phong Quỳnh Lập. Có phải vì không có ai đi theo, hay vì thấy chàng sinh viên "hận-xoai" quá nên cứ bắt đi chung. Ra đó, bả xõa xuống, xoa xoa, bóp bóp, rồi ăn cơm với mấy người chân tay không lành lặn, rụng ngón này, mất ngón kia... Thằng cháu, sợ hãi, rụt rè, ăn không dám ăn, sợ lây bệnh cùi. Ngồi không dám ngồi, sợ con vi-dút cùi nó leo lên người... Thôi, yêu thương của bả là vậy! Mai mãi!

Rồi, thằng cháu học đòi đi tu như bả. Gớm, một lần lỡ dại, tuyên xưng "confess" rằng coi bà như "Mẹ Hai", rồi bả đi khoe cùng làng cả xóm! Ngại như con ma trơi! Nhưng thôi cũng vui vì có hai người mẹ thì nhiều hơn một mà. Bà mẹ này đánh, mắng, chạy qua bà mẹ khác để kể tội! 

Rất hôm qua, đi thăm bà, bả kêu chụp hình cho bả, để bả lưu lại những khoảnh khắc bà được hồi xuân. Thằng cháu đâu phải dạng vừa, chụp hình là nghề của chảng, chảng chụp cho bả đến nỗi máy hết pin, đầy ắp thẻ nhớ... đến nỗi xuýt mất chìa khóa xe!

Thôi thì... cũng vì yêu thương là mai mãi! 

Comments

Popular posts from this blog

Viết cho tháng thứ nhất của năm 2025

Viết về người

Anh lại viết cho ngày anh thêm 1 năm